Nhận diện tính cách qua tần số

0
156

Có lẽ sau nhiều năm, nhiều tháng, nhiều ngày, trong gian khổ tự rèn luyện và trải nghiệm cùng với các bạn, cuối cùng đúc kết rằng tất cả những gì tôi và các bạn đã và đang thực hiện chính là phục vụ cho mục đích tìm hiểu khám phá chính mình. Nếu như mọi người thường chỉ quan tâm những điều trước mặt, không cần biết đến những gì bên trong, thì tôi hoàn toàn ngược lại, mọi hoạt động của tôi là do chiều ngược của nội tâm tôi phát ra bên ngoài. Quá trình dày công khổ luyện, đào luyện, tập luyện là tôi quán tưởng ngược về nguồn gốc năng lượng tôi đang nói chuyện phát ra từ đâu, như vậy là tôi thành thói quen. Có những bí quyết, phương pháp nào đó thì từ từ tôi sẽ giải thích rõ cho các bạn hiểu rõ, vì thấy các bạn đang nhìn tôi, miên man suy nghĩ, các bạn chưa tưởng tượng vấn đề là gì, phát sinh từ đâu v.v… Nếu các bạn có những câu hỏi thắc mắc thì tôi xin trả lời.

Câu hỏi: Khi anh tiếp xúc một người đối diện, anh đã dùng khả năng của mình để có thể nhận xét chính xác về một con người, mặc dù anh mới gặp người đó lần đầu tiên. Vậy anh hãy cho biết bí quyết nào để anh có thể hiểu rõ về một con người như vậy?

Cái đầu tiên là khi gặp tôi người đó phải nói chuyện với tôi bằng âm thanh, có một hai câu chào hỏi, hoặc nói với tôi một điều gì đó, thông qua âm thanh lời nói đó, vô tình họ mở cửa tâm thức của họ, bắt đầu năng lượng phát ra từ não bộ tôi sẽ đọc từ phía trong, tôi sẽ quán tưởng theo âm thanh đó đi vào bên trong, không phải trong không gian thực, tôi sẽ nói chuyện phía trong chiều sâu nội tâm, đọc từ bên trong chứ không đọc bằng ngũ quan tai, mắt, mũi, miệng thông thường.

Cái đó có phải là vật chất không thưa anh?

Dường như tôi đọc, tôi thấy đều là năng lượng vật chất, đó là từ trường. Ví dụ tôi nhìn người trước mặt tôi là anh bạn này, tôi thấy từ phía bên trong não anh từ trường dữ liệu của thế giới nội tâm anh đang chuyển động, có độ xoáy, chạy ngược, sáng và tối. Tôi sẽ đọc thẳng vô đó, để mô tả, diễn giải những ý nghĩa gì đó trong nội tâm của anh, bằng trực giác, với điều kiện tôi và anh ta đang giao thoa với nhau, thì tôi sẽ đọc ra tư tưởng này.

Dựa vào những dấu hiệu nào để anh đọc được nội tâm của người đó?

Hầu như tất cả bộ nhớ ký ức con người nằm ở não bộ. Khi đọc tôi nhìn thẳng vào hốc mắt, năng lượng não bộ tôi phát ra xuyên qua hốc mắt, đi sâu vào bên trong bộ nhớ ký ức để lấy thông tin. Năng lượng nội tâm của con người trụ xung quanh hốc mắt. Tôi đọc bằng sóng não chứ không phải bằng mắt thường. Ánh mắt tôi hướng về người đó nhưng đọc bằng sóng sinh học. Năng lượng từ trường sinh học phát ra để đọc.

Ví dụ khi nhìn vào hốc mắt phía bên trái của anh bạn này, không phải tâm trạng là buồn hay vui, mà tôi sẽ thu được dòng năng lượng, mô tả như đồ hình như một người đang kéo một cỗ xe thồ nặng, nghĩa là anh đang thực hiện một công việc rất nặng nề, giống như đang kéo một chiếc xe nặng, một công việc rất nặng mà lực anh lại yếu, thí dụ vậy. Khi nhìn vào hốc mắt phía bên phải của anh ta, dòng năng lượng có hình một chiếc mão với những dây leo xung quanh, chiếc mão biểu tượng của chức sắc, chức vụ thì phân tích rằng, địa vị và chức vụ của anh ta sẽ không phát triển được, mặc dù anh muốn nhưng mà năng lượng cho thấy bị ảm đạm, làm cho khó chịu.

Khi nhìn vào vùng mắt, tôi đọc và mô tả từ trường như vậy, nhưng với điều kiện người đó cho tôi đọc. Nếu mà anh ta chống lại, nói rằng không nghe không thấy không biết, anh ta đẩy năng lượng rất mạnh ra thì tôi đọc không được. Tức là đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, thì tôi đọc được. Như vậy tôi đọc bằng năng lượng sóng não chứ không phải bằng hình tướng bên ngoài, không phải bằng hình ảnh nhìn bằng mắt thường. Khi đó có sự tham gia của vô thức, nhưng vẫn do ý thức làm chủ, vẫn biết người trước mặt, biết mình đang nói chuyện, biết dừng lại hay không dừng lại, còn nếu vô thức hoàn toàn thì mình không thể dừng lại lời nói, sẽ mất định hướng.

Trường hợp anh tiếp xúc một người qua điện thoại, không gặp trực tiếp, anh vẫn có thể nhận xét đúng về người đó, vậy anh dùng bí quyết gì?

Đó là âm thanh, khi gọi điện thoại thì tôi sẽ nghe được âm thanh, tôi phân tích được tổng thể âm thanh và lấy được mã số âm thanh, ví dụ 99 88 B-X, bên trong có mã số âm thanh B-Ê-B-V-Ê, ví dụ vậy. Tổng thể mã số âm thanh chứa đựng tất cả thông tin vật chất có trong tiềm thức con người. Năng lượng não bộ tôi sẽ phân tích mã số âm thanh, đi ngược lại trong không gian, thời gian mà họ đang trải qua, tức là lấy âm thanh để phân tích ra những hình thể, vật thể nào đó, tìm ra bản chất của sự việc, đọc được một câu chuyện về quá khứ, hoặc là biết được bản chất tâm lý của người đó, tất cả chứa đựng trong mã số âm thanh. Đó là sự giao cảm mà thôi, tôi hiểu rằng tất cả chúng ta nói chuyện với nhau bằng sự giao cảm, khi thần kinh giao cảm được với nhau, thì sẽ tạo ra dòng năng lượng hết sức thú vị, chúng ta đang nghe cái chiều sâu bên trong chứ không phải cái chiều cạn bên ngoài. Như vậy tôi hiều rằng à thì ra chúng ta đi sâu tìm hiểu tâm hồn, thế giới nội tâm bên trong thì chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng. Nhiều khi tôi ca một bài hát, ngâm một bài thơ, hay vẽ một bức tranh thì các bạn thấy dễ chịu, thực ra tôi đang đi sâu vào thế giới nội tâm của các bạn, và phân tích bằng năng lượng não bộ tôi. Bởi vì não bộ tôi nó nhạy cảm quá, qua khổ luyện và do khai mở nên từ trường não bộ tôi phát sáng, phát sóng mạnh về hướng người đó, sẽ giao thoa với nhau. Nó sẽ tạo ra sóng đồng dạng, quá trình vật chất và siêu vật chất, như vậy chúng ta đang hoà đồng từ trường sinh học của chúng ta.

Thưa anh có cách nào để một người bình thường có thể rèn luyện được khả năng để nhận diện người khác hay không?

Khả năng con người có thể rèn luyện lấy sóng não để đọc người khác thì khó lắm. Đó là quá trình tự vận động khai mở, tự đột biến mà có, chứ không bao giờ người bình thường rèn luyện để đọc được người khác. Nếu quá ham muốn thực hiện dễ bị hoang tưởng, và có thể bị tẩu hoả, bị điên. Tôi nghĩ là khó, bởi vì quá trình khai mở tâm thức con người mình là quá trình đột biến, tự vận hành, tự sáng, tự rèn luyện, khả năng đó là vô thức, thì không bao giờ người bình thường có thể rèn luyện được. Những người có khả năng như vậy là người có chiều ngược nội tâm bị khai mở, mở được cấp cao của đại não, họ quyết tâm rèn luyện nâng cao khả năng đó lên, nâng cao để trí tuệ làm chủ thì người đó mới có thông tin chính xác, còn nếu chỉ khai mở mức độ trung não, tiểu não, thì họ dễ nói sai hoặc bị hoang tưởng.

Quá trình mười mấy năm nghiên cứu và rèn luyện khả năng này thì tôi khám phá được khả năng con người đọc được người khác là bằng trực giác. Nghĩa là sự hoạt động của não bộ dùng bức xạ năng lượng để đọc, đây là một quá trình rất khó khăn, khó để đọc thông tin chính xác. Năng lượng của người đó phải rất mạnh, và rất cân bằng, và người nghe phải có sự hợp tác chặt chẽ, giao thoa nhau thì mới đọc được. Chúng ta không thể chủ quan khi đọc thông tin người khác, nếu chủ quan chúng ta đọc thông tin trong điều kiện giữa hai người không giao thoa, giữa A và B cho kết quả là C thì chúng ta sẽ cho kết quả sai. Khi đó vô tình chúng ta thất bại và gây tổn hại cho người đối diện, vì nếu họ nghe theo thông tin sai thì hậu quả sẽ tai hại biết chừng nào. Tôi nghĩ trong cuộc giao thoa năng lượng này, sự tư vấn phải hết sức dè dặt và thận trọng, không thể tự nhiên đơn thuần tự cho mình là thần thánh mà trả lời đúng tất cả những câu hỏi. Tôi nghiên cứu rất kỹ vấn đề này và tôi tự phản biện với chính mình, tôi chiêm nghiệm bản thân tự đặt ra câu hỏi và tự trả lời suốt ngày đêm và thấy rằng: tôi sai rất nhiều. Ví dụ tôi tự hỏi rằng ngày mai tôi phải làm những gì, buổi sáng làm gì, buổi chiều làm gì? Tôi viết câu trả lời ra giấy và sang ngày mai tôi đối chiếu xem đúng hay không, và thấy rằng chỉ đúng 30% – 40%. Ngày nào tôi rèn luyện công phu thì có thể đúng được 70%. Cho nên có thể kết luận rằng xác suất ngày mai tôi làm gì thì mức độ chính xác tương đối, có khi chưa đạt được ý muốn của tôi.

Tôi cũng đã chiêm nghiệm, ghi chép cẩn thận những cuộc giao thoa giữa tôi và người khác. Tôi đã ghi chép hàng trăm, hàng ngàn trường hợp để phân tích ảnh hưởng yếu tố nào, nhân tố nào mới đúng, và vì sao đúng, vì sao sai. Sau này tôi mới lập trình được cặn kẽ, và kết luận sự giao thoa hết sức là đồng điệu, nếu chủ quan thì nhất định sẽ bị sai. Cho nên bước vào cuộc chơi tâm thức phải cùng nhau giao thoa, tôi thấy không đơn giản, chỉ khi nào có một sự ngẫu hứng xuất thần, khi đó năng lượng cao phát ra thì sẽ đọc đúng, và không xuất thần thì sẽ đọc sai.

Trong thực tế, một số người làm giám đốc nhân sự, hay tổng giám đốc, khi tuyển dụng có thể nhận xét đúng khả năng và tính cách của ứng viên, đó là nhờ sự trải nghiệm hay họ có một năng lượng đặc biệt?

Thứ nhất là nhờ họ trải nghiệm nhiều, đã gặp rất nhiều người, trực tiếp ám thị về các dạng người, nên khi gặp ứng viên, quan sát hành động, cử chỉ, lời nói v.v… làm họ nhớ lại, tức là do trải nghiệm nhiều, va chạm nhiều, thì người ta có khả năng nhận biết người đối diện, nhìn người đoán tính cách rất giỏi. Sự trải nghiệm nếu kết hợp một chút trực giác, sự cảm nhận, tức là phần sáng của não bộ họ giỏi, thì cũng có thể nhìn nhận được người khác, quá trình rèn luyện sẽ giúp cho năng lượng não bộ của họ đủ mạnh, tự động cảm nhận được ngay. Thậm chí họ có thể tự sắp đặt nơi làm việc, sắp đặt bàn ghế, bố cục rất chuẩn, mà họ vẫn cảm thấy dễ chịu, vẫn phù hợp, đó là nhờ hoạt động tự động của não bộ của họ, sự kinh nghiệm, do tư duy của họ tự sáng tự biết, do đó họ cũng không cần nhà tự vấn nào cả mà cũng đạt kết quả khá tốt.

{youtube}puzoBlr4tAY{/youtube}

Tâm Nguyên